Hồi nhỏ quần áo của mình đều là do mẹ mua. Mẹ chỉ mua mấy bộ màu vàng màu đỏ, màu nào cũng rực rỡ và rộng hơn mình một size vào lúc mua, mẹ bảo là mặc mấy màu đấy mới sáng còn rộng là để năm sau còn mặc tiếp. Mà khổ ở chỗ hồi đó nhìn mình đen thui vì hay trốn ngủ trưa đi chơi nên thành ra nhìn :)) lắm. Bây giờ thì đỡ đen hơn chút nhưng mà quần áo thì lại toàn đen với trắng, chỉ màu 2 màu ấy mà phang, phụ kiện cũng vậy.
Lên lớp 6 trường của mình ở khá xa, mẹ mua cho một cái mũ để đội đi học. Trên đường đi rủ thằng Tiến con Ngân con Hạnh đi học mình luôn lẻn vào một chỗ trước đó, lén vứt cái mũ vì nó xấu quá (theo suy nghĩ hồi đó của mình), bọn nó mà nhìn thấy thì nó cười chết. Rồi tan học đi về đường đấy thì lại nhặt lại chứ không mẹ hỏi không có mũ đâu là xác định ăn chửi =))
Lúc đó cũng những dịp như noel, halloween, hay là tết mẹ hay dẫn mấy chị em đến tiệm chụp ảnh ở đầu phố để chụp ảnh lưu niệm. Bố thì không đi cùng, chắc là đàn ông không thích mấy vụ chụp choẹt này. Vẫn nhớ thỉnh thoảng mẹ mở ra xem lại cuốn album có cả ảnh cưới bố mẹ hồi đó, chắc chắn là nhìn các con hồi còn con nít sẽ đáng yêu hơn là mấy đứa thiếu niên ham chơi sau này rồi. Sau mấy lần chuyển nhà thì đồ đạc nó lộn xộn hết cả lên không biết mẹ còn giữ cái ảnh nào của gia đình nữa không để lúc nào hỏi mẹ thử mới được.